Lục Thúy Lan không cảm thấy mình sai, chẳng qua là nói xấu vài câu mà thôi, có phải chuyện lớn gì đâu? Phụ nhân trong thôn có người nào không ở bên ngoài nói xấu nhà khác?
Huống chi bà ta là trưởng bối, trưởng bối nói gì tiểu bối cũng nên nghe, còn bảo bà ta đi xin lỗi một tiểu bối, không có cửa.
Bên kia, La Đào Hoa sau khi mắng xong Lục Thúy Lan thì lấy lòng tiến đến bên cạnh Giang Đường Đường: "Tam đệ muội, trong túi các ngươi là cái gì đó?”
Vừa rồi ánh mắt mọi người đều nhìn hai con ngựa, ngược lại không ai chú ý đến túi đồ Lục Thời Yến xách về.
Lúc này La Đào Hoa mở miệng, người Lục gia cũng phục hồi tinh thần, nhìn về phía Giang Đường Đường.
“Bên trong là quả sung, hạt của nó phơi khô có thể làm thạch ăn.”
Giang Đường Đường nói: "Đại tẩu, ngươi mau tìm một miếng vải trắng đến đây, chúng ta lấy hạt sung này ra phơi khô, để dành sau này làm thạch ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play