Trong lòng mọi người, Giang Đường Đường và Lục Thời Yến đều là người rất lợi hại.
Lục Phúc Sinh tuy rằng cảm thấy Lục Thời Yến và Giang Đường Đường trong miệng Phương Đại Dũng hoàn toàn không giống với ấn tượng của mình, nhưng nghĩ tới chuyện Lục Thời Yến làm thượng quan ở Phổ Châu, cũng không hoài nghi nhiều. Giờ phút này cũng giống như mọi người, vẻ mặt chờ đợi nhìn Phương Đại Dũng.
Căn phòng không có đèn, nhưng Phương Đại Dũng lại thấy rõ ánh mắt tỏa sáng của các hán tử.
Tựa hồ trong nháy mắt này, tất cả mọi người đột nhiên bị rót vào năng lượng, từ biểu tình chết lặng hai mắt vô thần biến thành người sống.
Phương Đại Dũng mấy lần há miệng, muốn nói hắn ở sơn cốc cũng không được hoan nghênh, sẽ không có người tới tìm hắn.
Nhưng đối diện với ánh mắt mong mỏi của mọi người, những lời này hắn làm sao cũng nói không nên lời.
Phương Đại Dũng khóe miệng kéo một nụ cười khổ, “Nếu như bọn họ biết bên trong thâm sơn này có một mỏ sắt, lại biết ta ở đây, nhất định là sẽ tới cứu mọi người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play