Nàng mặc dù không nói, nhưng cặp mắt linh động kia, còn có biểu tình trên mặt đều để lộ ra một tín hiệu, ta lợi hại không! Chàng mau khen ngợi ta đi!
Lục Thời Yến nhìn vẻ mặt cầu xin khen ngợi của nàng, nhịn không được đưa tay sờ đầu Giang Đường Đường, "Ừ! Rất lợi hại.”
Giang Đường Đường đắc ý lắc đầu một cái. Nhưng nhớ tới động tác vừa rồi của Lục Thời Yến, lại nhún mũi hừ lạnh: "Chàng mới làm gì đó, ta cũng không phải trẻ con trường mẫu giáo.”
Lục Thời Yến nghi hoặc hỏi: "Trường gì?”
Giang Đường Đường tự biết vừa rồi nàng lỡ lời, nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Ta đồng ý giúp thím Lý chuyển đồ, tối nay chàng có thể giúp ta không?”
“Chàng biết đấy, Lý thúc là thợ rèn, trong nhà rèn sắt cần nhiều dụng cụ, muốn bọn họ tự mình chuyển nhà không chỉ không tiện, còn dễ dàng để cho người ta phát hiện sơn cốc. Còn không bằng ta hỗ trợ vận chuyển, ta có không gian, vận chuyển cũng thuận tiện.”
Lục Thời Yến cảm thấy đôi khi nàng ngây thơ như một đứa trẻ, cho rằng như vậy có thể dời đi sự chú ý của hắn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play