Cuộc sống của dân chúng quả thực khổ không thể tả.
Sau đó gặp hạn hán, mọi người mới hạ quyết tâm, dứt khoát mang cả nhà chạy nạn.
Giang Đường Đường đem nguyên nhân lúc trước trong thôn chạy nạn, cùng với trong lúc vô tình phát hiện sơn cốc rồi an cư ở đó kể cho thím Lý, lại nói: "Thím nếu tin tưởng ta, có thể mang theo nữ nhi cùng nhau chuyển đến sơn cốc chúng ta. Chỉ có điều chúng ta mới tới sơn cốc không lâu, phòng ốc còn chưa xây xong, trong sơn cốc còn có rất nhiều chỗ bất tiện. Nhưng trong sơn cốc có sông có đất, có thể ăn mặc không lo. Hơn nữa địa thế bí mật, ở bên trong ngược lại an tâm hơn một chút.”
Nàng tuy rằng muốn người Lý gia dọn đến sơn cốc, nhưng cũng không quá mức tô điểm sơn cốc. Mà là chiếu theo tình huống thực tế, nói rõ tình huống sơn cốc cho thím Lý nghe.
Về phần sinh kế của Lý gia nếu đi sơn cốc, bây giờ còn chưa bắt đầu khai thác mỏ, nàng cũng không tiện tiết lộ, chỉ nói cũng có thể đem dụng cụ đồ nghề ở cửa hàng tới sơn cốc, ở đó có rèn sắt.
“Giang cô nương, ngươi thật đúng là đại ân nhân nhà chúng ta. Ta thật không biết nên cảm ơn ngươi như thế nào mới tốt." Thím Lý kích động đứng lên, "Ta đi tìm con gái và con rể ta lại đây.”
Thím Lý đi được hai bước lại quay lại nói: "Giang cô nương yên tâm, ta sẽ dặn dò khuê nữ và con rể không được đem chuyện sơn cốc nói ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play