Sắc mặt Tống trưởng thôn lúc này mới hòa hoãn lại, "Vậy mới đúng, làm người không thể không có lương tâm.”
“Chúng ta có thể tránh được chiến họa, có thể an cư ở sơn cốc là nhờ phúc của ai, mọi người không chỉ nên nhớ rõ trong lòng, sau này còn nên kể lại cho con cháu, để bọn chúng cũng nhớ rõ ân tình của Lục gia, không thể làm bạch nhãn lang không có lương tâm.”
Trong thôn phần lớn là người thành thật thiện lương, nghe xong lời của Tống trưởng thôn đều nhao nhao gật đầu, hô hào có lý.
Còn có người lập tức gọi hài tử trong nhà tới, giáo dục hài tử, bảo hài tử cũng phải nhớ rõ ân tình của Lục gia.
Hai huynh đệ Phương Đại Dũng và Phương Nhị Dũng xấu hổ cúi đầu.
Tuy rằng Tống trưởng thôn không nói rõ, nhưng gần đây người gây chuyện đều là người Phương gia bọn họ.
Hơn nữa người vừa rồi ở trong thôn dân hỏi chuyện chính là mẫu thân bọn họ. Tống trưởng thôn đang nói ai là bạch nhãn lang, nghĩ đến trong lòng mọi người đều rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT