Mỗi người khi vào căn cứ sẽ được phát một cuốn sổ hướng dẫn nhỏ, trong đó cung cấp thông tin cơ bản để sinh tồn tại đây. Nó bao gồm cách thuê nhà, trao đổi vật tư, nhận nhiệm vụ, v.v. Mọi quy trình liên quan đến căn cứ Hy Vọng đều được hướng dẫn rất chi tiết.
Nhưng mấy chuyện lặt vặt này không cần Nguyễn Ninh bận tâm, vì cô không đi một mình. Cô chỉ cần đi theo đội của mình là được.
Tiểu đội Thần Hi là một nhóm mới vào căn cứ Hy Vọng, nên có rất nhiều việc cần làm lúc đầu. Trong khi đó, nhóm đã dẫn họ đến đây đã ở căn cứ vài tháng, nên họ đã quen thuộc với mọi thứ, không cần phải loay hoay như nhóm của cô.
Trước khi hai nhóm tách ra ở ngã rẽ, Nhiếp Văn Hâm chần chừ một chút rồi bước tới nói với Cố Diệc Thừa:
“Cậu, Lâm Dương và Giang Cảnh Siêu có muốn cùng tôi đi gặp các bạn học cũ ở Đại học Đế Đô không? Tối nay chúng tôi có buổi gặp mặt trong căn cứ. Lâu rồi không gặp, mọi người chắc chắn sẽ rất vui khi thấy các cậu.”
Trong thế giới hậu tận thế, việc những người sống sót tụ tập lại để giúp đỡ nhau là chuyện thường thấy. Đại học Đế Đô là trường đại học hàng đầu của Hoa Hạ, lại nằm ở Đế Đô – trung tâm đất nước. Khi đại dịch bùng phát, dù trường có đông sinh viên và cũng nhiều xác sống, nhưng nhờ chính phủ can thiệp kịp thời, vẫn có một số lượng không nhỏ sinh viên sống sót.
Cố Diệc Thừa từng là một trong số họ. Trong hoàn cảnh tận thế, quan hệ bạn học gần như trở thành một kiểu "đồng hương hội" – có người tốt, có kẻ xấu, không ai biết trước được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play