“Cậu nói cậu có thuyền?” Lâm Dương nghe vậy, cuối cùng cũng hạ thanh đao đang giơ lên để dọa nạt.
Thường Thập Tứ thấy người này không còn cầm vũ khí chĩa vào mình nữa thì âm thầm thở phào, vội vàng gật đầu, sợ bọn họ mất kiên nhẫn rồi ra tay luôn, “Hôm nay tôi cũng đi thuyền từ bờ bên kia sang đây. Nếu các anh muốn qua sông, tôi có thể đưa đi.”
Lâm Dương nghe xong liền nhìn sang Cố Diệc Thừa để hỏi ý kiến.
Lúc trước, khi đến cây cầu lớn bắc qua sông, họ cũng đang loay hoay vì không thể qua ngay trong hôm nay. Nếu có thuyền thì khỏi cần quay về căn cứ Diêm Thành nữa, có thể đến bờ bên kia luôn.
Cố Diệc Thừa cũng thấy hứng thú, hỏi thẳng: “Thuyền cậu có đủ chỗ cho tất cả chúng tôi đi một lượt không?”
Thường Thập Tứ nhìn quanh đội ngũ, do dự rồi nói: “Thuyền của tôi nhỏ lắm, nếu tính cả ba chiếc xe của các anh thì chắc không đi hết một chuyến được… Chắc phải hai chuyến mới chở hết mọi người qua.”
Đi hai chuyến rõ ràng phiền phức hơn một chuyến rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play