[…]
Là Đăng Phong đã kéo tôi lại. Nó là dân thể thao, sức lực dư sức đá bay tôi, và nhờ ơn nó, khuôn mặt xinh đẹp này không hôn xuống đất mà đổi lại là cánh tay yêu quý của tôi… lệch hẳn sang một bên.
Cơn đau ập tới như sóng cuộn, tôi thét lên một tiếng chói tai, vang vọng khắp sân trường.
—“Aaaaaaa!”
Ba đứa An Di, Hạ Vân, Diệp Anh mắt tròn mắt dẹt, miệng há hốc vội chạy lại đỡ tôi.
—“Mày làm cái gì thế? Đi đứng kiểu gì mà không biết nhìn đường hả? Cái tính hậu đậu này bao giờ mới bỏ?”
Thằng Phong khoanh tay đứng đó, nhếch môi nói.
Tôi cố nặn ra một nụ cười, nhưng chắc chắn nó còn khó coi hơn cả khóc. Đôi mắt trừng trừng nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống.
—“Nhìn gì? Có mồm biết nói cảm ơn không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT