[…]
Tôi xịt keo cứng ngắc, ngỡ ngàng nhìn người trước mặt. Mới ba tháng nghỉ hè mà nó đã cao hơn tôi nửa cái đầu. Trong lúc tôi còn đang tiêu hóa sự thật phũ phàng này, giọng nó vang lên đầy trêu chọc:
– “Sao hả? Mới ba tháng không gặp mà đã không nhận ra anh đây rồi à? Hay là bị sắc đẹp của anh mê hoặc, hối hận vì đã đá anh chưa?”
Tôi hoàn hồn, nhanh chóng tung một cú đá đau điếng vào chân nó rồi chạy biến, giữ khoảng cách an toàn năm mét mới quay lại hét lớn :
– “Mơ đi cưng! Chị đây còn lâu mới hối hận. Tao còn phải kiếm anh người yêu đẹp trai hơn mày nữa kìa!”
Nói xong, tôi lè lưỡi trêu nó một cái rồi cắm đầu chạy thẳng về phía dãy C.
Đúng như thằng Phong nói, lớp của tôi nằm tận cuối dãy. Thò đầu vào lớp nhìn quanh, tôi phát hiện chỗ ngồi đã kín hết, chỉ còn duy nhất một chỗ trống ở bàn ba tổ bốn. Không còn lựa chọn nào khác, tôi đành ngồi vào đó. Ban đầu, tôi định chọn bàn cuối để tiện bề “tung hoành”, nhưng tối qua mải cày nốt tập phim cuối nên hôm nay đành chịu số phận trêu ngươi.
Vừa đặt cặp xuống thì giáo viên bước vào :
“Chào các em, hôm nay cô sẽ tạm thay cô Dương chủ nhiệm, vì cô ấy vẫn đang còn ở Hà Nội.”
Giọng cô nhẹ nhàng nhưng nội dung thì không có gì mới mẻ. Tôi ngồi nghe nội quy trường học mà cảm giác như sắp sập nguồn đến nơi. Chán nản, tôi vô thức quay sang nhìn bạn học ngồi cạnh. Thoáng nhìn qua, đó là một cô gái khá xinh, có vẻ trầm tính. Thấy cô ấy có vẻ ít nói, tôi cũng ngại bắt chuyện, đành ngồi chống cằm gặm bút.
Tiếng trống hết tiết vang lên như tiếng chuông giải thoát. Vừa lúc đó, bạn ngồi bàn trên quay xuống, phá tan bầu không khí im ắng :
– “Chào bà, tui tên Diệp Anh, nhỏ ngồi kế tui là Hạ Vân, còn nhỏ kế bà là An Di. Tui với Di học cấp hai ở trường THCS X, còn Hạ Vân học trường Z. Bà tên gì? Cấp hai học trường nào?”
Hạ Vân và An Di cũng đồng thanh chào tôi.
Tôi còn đang nghĩ chắc mình phải sống hướng nội hết phần đời còn lại thì nghe vậy liền như vớ được vàng, hào hứng đáp:
– “Chào mấy bà! Tui tên Kim Thi, Kim trong vàng, Thi trong thơ ca, nghĩa là bài thơ vàng á. Cấp hai tui học trường THCS Y nè.”
Vậy là bốn đứa tôi chính thức làm quen, bắt đầu hành trình cấp ba đầy hứa hẹn!
Hết chương 2.