"Đúng vậy đó, thưa cha, con cảm thấy chú sáu làm vậy cũng là đang chiếu cố cho Kiến Vĩ. Nếu không thì chuyện này cũng sẽ không đến lượt Kiến Vĩ. Với lại mỗi tháng chú sáu cũng có trả lương nữa cha à." Vương Phương vội vàng nói.
“Tiền lương cái gì mà tiền lương, trước đây chú sáu con đã giúp đỡ chúng ta nhiều rồi, con còn dám lấy tiền của chú sáu con nữa sao? Không cho con cơm để ăn thì con cũng phải qua làm giúp!” Anh cả Châu trợn mắt nói.
Trong lòng Vương Phương vui sướng, suy cho cùng thì cha chồng của cô ta cũng là người rất biết đối nhân xử thế.
Châu Kiến Vĩ lại gật đầu nói: “Cha à, cha nói rất đúng, cho dù chú sáu không trả tiền thì con cũng muốn đi theo làm phụ chú ấy.”
“Con không cần phải nói những lời dễ nghe này đâu, cho dù cha có đồng ý với con thì mẹ con cũng sẽ không đồng ý.” Anh cả Châu nói.
"Nếu như mẹ con không đồng ý, vậy thì con sẽ lập tức tách ra ở riêng. Đã tách ra rồi thì cuộc sống của con, con sống thế nào cũng không cần cha mẹ phải quản nữa. Con sẽ tự làm chủ cuộc đời con!" Châu Kiến Vĩ lập tức nói thẳng.
Trái tim của Vương Phương đập nhanh thình thịch, cô ta nhìn người đàn ông của mình bằng ánh mắt vô cùng sùng bái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play