Châu Tùng Bách bèn nở nụ cười: “Cô ấy với Tôn Kiều chỉ ngủ cùng nhau mà thôi, Tôn Kiều vẫn chưa làm gì cô ấy.”
“Gì cơ?” Lâm Tư Tư ngây ra một lúc.
“Tết năm nay không phải trong tháng giêng hai người bọn họ mới trở về sao, hai người bọn họ ba ngày là đã đến quê của Tôn Kiều rồi. Hồ Liễu Nhi bị bệnh rồi, bị bệnh bảy tám ngày, lên bệnh viện ở chừng mấy ngày, bác sĩ đã nói cơ thể Hồ Liễu Nhi quá hư nhược, tạm thời không thể mang thai, nếu không không giữ nổi thì đã đành, còn càng tổn hại thân thể.” Châu Tùng Bách nói.
Lâm Tư Tư mới hiểu rõ.
Khi đó Hồ Liễu Nhi được vớt lên từ trong nước đá, người khỏe mạnh rơi xuống vào ngày giá rét cũng phải bị cảm, càng đừng nói đến người già trái non hột như Hồ Liễu Nhi.
Cho nên vì để Hồ Liễu Nhi bồi dưỡng, chàng thanh niên hỏa lực thịnh vượng như Tôn Kiều chỉ dám đơn thuần ngủ cùng cô ấy.
Lúc đầu người ngoài đâu biết việc này, là do lần này lúc bận rộn, Hồ Liễu Nhi muốn khiêng lương thực giúp, Châu Tùng Bách không cho, cũng vì e dè chuyện mang thai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play