“Về sau nhà họ Vương đừng hòng lấy thêm một xu nào từ em nữa. Kiến Vĩ, anh đừng tính sổ với em, sau này em nhất định sẽ toàn tâm toàn ý sống với anh, em đã thấy rõ rồi, chỉ có anh đối xử tốt với em thôi. Là do trước đây em bị nhà mẹ đẻ làm mờ mắt, không nhìn rõ bộ mặt thật của bọn họ, bây giờ em đã hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ rồi. Kiến Vĩ, về sau chúng ta sống với nhau thật tốt có được hay không?” Vương Phương nghẹn ngào, khẩn cầu nói.
“Ừ.” Châu Kiến Vĩ vốn dĩ không muốn lý đến cô ta, thế nhưng dù sao đây cũng là vợ của anh ta nên vẫn đáp lại một tiếng.
Vương Phương hít nước mũi, giọng khàn khàn nói: “Thế số tiền nợ thím sáu phải làm sao, bây giờ không lấy ra được, thím sáu liệu có để cho anh tiếp tục làm hay không?”
“Không biết, đợi lát nữa tôi lại qua xem thử xem.” Châu Kiến Vĩ lạnh nhạt nói.
Vương Phương lại òa khóc lên: “Chuyện này là do em sai, nhưng em nói với thím sáu, là một mình em làm thím sáu cũng không để ý, nói vợ chồng một thể, em sai chính là anh sai, muốn gọi Hàn Bân qua thay thế anh.”
Cô ta thật sự bị quỷ mê hoặc rồi, cuộc sống trước kia tốt biết bao, tiền lương của Kiến Vĩ nhà cô cao như vậy, cô ta không giấu tiền thì chẳng phải một đại gia đình ăn ngon mặc ấm, nhiều nhất cũng chỉ là tiêu hết một nửa, còn có thể thừa lại một nửa đấy, sao cô ta lại đi làm loại chuyện đó chứ?
Còn nữa Kiến Vĩ nhà cô nhịn ăn nhịn tiêu như vậy, ngay cả điện ảnh cũng chỉ đi xem cùng với cô ta một lần, thời điểm khác vì tiết kiệm tấm vé xem phim kia đều nói là bận không đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT