“Cụ ơi, cụ cầu xin cho cháu với, cháu biết sai rồi, cháu thật sự biết sai rồi.” Vương Phương nhìn thấy bà cụ đi ra liền vội vàng khóc lóc nói.
Dựa theo phong tục bên này của bọn họ, xưng hô đối với trưởng bối thì cháu dâu đều phải gọi thay con của mình.
Châu Kiến Vĩ gọi bà nội thì Vương Phương phải gọi một tiếng cụ.
“Tư Tư à, con cứ nể mặt mẹ, tha thứ cho Kiến Vĩ lần này đi.” Bà cụ nhìn về hướng con dâu nói.
Lâm Tư Tư biết bà cụ đang phối hợp với mình thế là liền bày vẻ mặt do dự.
Nhìn cô như vậy, lòng Vương Phương càng nguội lạnh hơn, ngay cả cụ đứng ra cũng vô dụng ư?
“Vợ Kiến Vĩ, giấu tiền thì phải đền tiền, cháu giấu tiền là cháu sai rồi, đền tiền cũng là chuyện cháu nên làm, cụ sẽ làm chủ lần này, cháu đền ba trăm đồng thì chuyện này sẽ coi như bỏ qua, về sau cứ tiếp tục cùng Kiến Vĩ làm ở trong cửa hàng.” Bà cụ Châu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play