Như Châu Tùng Bách dự đoán, dù cho bây giờ Vương Phương đã bị nhân nhượng đến lớn mật, nhưng có cho cô ta thêm vài cái lá gan cô ta cũng không dám đi tìm anh cầu xin tha thứ.
“Cháu tới đúng lúc lắm, trở về bảo Kiến Vĩ chuẩn bị bàn giao lại đi, sau này trở về trong thôn, thím dự định gọi Hàn Bân qua kinh doanh cửa hàng.” Lâm Tư Tư nhìn thấy cô ta, nói toạc móng heo ngay một câu này.
Vương Phương nghe nói như thế thì hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống trước thím sáu của mình!
Lời giải thích và ngụy biện đã chuẩn bị suốt cả đường đều bị những lời này của Lâm Tư Tư làm cho rối loạn.
Lâm Tư Tư bình thản nhìn cô ta, cô căn bản không có ý định cũng không cần thiết kì kèo cùng Vương Phương, cô có quyền nắm giữ tuyệt đối trong tay, cần gì ba hoa nhiều với Vương Phương, không thể nào đâu.
“Thím sáu, thím sáu ơi, cháu biết cháu sai rồi. Nhưng Kiến Vĩ làm việc rất tốt, chỉ một mình cháu giấu tiền mà thôi, Kiến Vĩ không biết gì cả!” Vương Phương vội vàng nói.
Cô ta vốn tưởng rằng thím sáu Lâm Tư Tư này dễ nói chuyện, nhưng không ngờ vừa thấy cô ta đã nện cho cô ta một cái chày gỗ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play