Sắc mặt Vương Phương trắng nhợt, vội vàng nói: “Kiến Đại, anh đang muốn đuổi tôi trở về ư?”
“Chú sáu tin tưởng tôi mới để cho tôi sang đây trông cửa hàng, cô tiếp tục ở lại đây thì đến lúc đó tôi cũng không còn mặt mũi tiếp tục làm tiếp nữa, cho nên cô vẫn nên trở về mới tốt.” Châu Kiến Vĩ nói thẳng.
“Tôi không quay về, tôi đã dọn ra ngoài rồi, nếu tôi trở về thì sẽ mất mặt cỡ nào chứ?” Vương Phương không khỏi nói.
“Chuyện này không do cô quyết.” Châu Kiến Vĩ hừ lạnh một tiếng.
Vương Phương biết tính xấu của chồng mình, điển hình ăn mềm không ăn cứng, vội vàng nói: “Kiến Đại, em biết sai rồi, về sau khẳng định em không dám nữa, anh đừng để em trở về. Hơn nữa nếu như em trở về thì ai nấu cơm cho anh chứ? Vả lại năm nay Dương Dương đã học tiểu học rồi, sang năm là học kỳ thứ hai rồi, không thể thiếu một học kỳ nào được!”
“Trở về trong thôn học.” Châu Kiến Vĩ nói.
Vương Phương thấy anh ta không ăn dầu không ăn muối, quyết tâm phải đuổi cô ta về trong thôn thì lòng đã nguội lạnh cả rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play