Châu Tuyết Quyên cũng tiến lên, nói: “Xuất thân như chị chú sáu chắc chắn không đồng ý để chị gả tới gieo vạ những người dưới tay chú ấy đâu, nếu không phải trại heo của chú ấy sống không yên.”
"Cô cho rằng cậu út sẽ đồng ý để cô gả cho Tôn Kiều sao? Cũng không nhìn thử xem cô với mẹ cô đều là đức hạnh gì, có thể tốt hơn tôi chỗ nào?" Trần Mỹ Ngọc phản bác cô ta.
"Sao có thể không đồng ý, tôi giống mẹ tôi thì làm sao!" Châu Tuyết Quyên không khỏi nói.
"Đi hỏi thử người trong thôn chẳng phải sẽ biết à, có người mẹ thế nào thì dạy ra con gái thế ấy, lời này không giả đâu, lại nói nếu như cậu út thật sự đồng ý, vậy sao đến bây giờ cô với Tôn Kiều còn chưa chính thức gặp nhau? Chuyện của Trần Học với chị Tuyết Cúc lại thành." Trần Mỹ Ngọc giễu cợt nói.
Châu Tuyết Quyên tức giận không thôi, châm biếm lại nói: “Vậy cũng tốt hơn chị phải gả cho người què bị đánh!”
"Cô nói cái gì, cô dám lặp lại lần nữa xem!" Trần Mỹ Ngọc nhìn chằm chằm cô ta nói.
"Lặp lại lần nữa thì thế nào, cũng không biết là hàng qua mấy tay người, đến thai cũng từng có, người như chị cũng chỉ xứng gả cho những gã què gã mù kia." Châu Tuyết Quyên nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play