Thật ra đó không phải Châu Tùng Bách tùy hứng, Châu Tùng Bách nhận ra anh không thu mua lợn nữa, nhất là không thu mua lợn của người trong thôn, đỡ phải cãi cọ cùng người trong thôn, cảm thấy anh chiếm hời lớn, dù sao trong trại nuôi heo của anh có mà!
“Có điều hôm nay đến tìm anh cũng là muốn thương lượng với anh một chuyện, anh nói cửa hàng của anh ở trên trấn có thể bán được bao nhiêu con lợn một ngày? Miễn cưỡng có thể bán được bốn con chứ?” Châu Tùng Bách nói.
Đồ tể Hồ nói: “Không nhiều như vậy đâu, ba con.”
Châu Tùng Bách gật đầu: “Anh xem.”
“Thế cậu có ý gì?” Đồ tể Hồ lại hỏi.
“Em muốn mua sỉ thịt lợn của anh đi bán, anh cảm thấy thế nào?” Châu Tùng Bách hỏi hắn nói.
Đồ tể Hồ là tay già đời ở phương diện này rồi, phóng mắt nhìn toàn bộ công xã cũng là người có tiếng, được tính là người có uy tín rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT