Tảng đá lớn trong lòng Tạ Yếm Hoài cuối cùng cũng rơi xuống đất, trên mặt cũng nở một nụ cười.
Nghê thái y khẽ cúi đầu, cung kính nói: "Bệ hạ, nương nương, vi thần xin phép cáo lui trước, nếu có gì cần, xin cứ gọi vi thần bất cứ lúc nào."
Tạ Yếm Hoài khẽ gật đầu, ra hiệu cho ông ta lui ra, sau khi Nghê thái y rời đi, trong điện Càn Dương chỉ còn lại Tạ Yếm Hoài và Thẩm Sơ Mặc.
Tạ Yếm Hoài trực tiếp từ phía sau ôm chặt Thẩm Sơ Mặc, vùi đầu vào vai nàng, hít một hơi thật sâu:
"Mặc Mặc, ta rất nhớ nàng."
Hắn rất thích mùi hương trên người Mặc Mặc, mỗi lần ngửi được mùi hương này, hắn lại không kìm lòng được mà thả lỏng.
Thẩm Sơ Mặc có chút bất đắc dĩ, tính tình Tạ Yếm Hoài chẳng phải nên lạnh nhạt vô tình, giết chóc quyết đoán sao? Sao ở chỗ nàng, lại dính người như vậy, còn làm nũng, hoàn toàn chính là một chú chó lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT