Ngày hôm sau, Tạ Yếm Hoài mang vẻ mặt tự nhiên đến hầu hạ. Thẩm Sơ Mặc tóc tai rối bời, đi ngang qua Tạ Yếm Hoài, bỗng nhiên dừng lại, nghiêng đầu nhìn hắn, giọng nói mềm mại: "Tiểu Hoài Tử, mắt ngươi thâm quầng, tối qua ngủ không ngon sao?"
Yết hầu Tạ Yếm Hoài khẽ động, giọng trầm thấp nói: "Bẩm nương nương, tối qua có con mèo vào tẩm điện của nô tài, quấy rầy khiến nô tài không ngủ được."
Thẩm Sơ Mặc trong lòng hừ lạnh, rõ ràng mình mới là con mèo kia, giả làm thái giám mà giọng nói trầm như vậy thì có giống đâu.
Thẩm Sơ Mặc cười nói: "Chắc là con mèo nào động dục rồi, ta nghe nói mèo động dục rất ồn ào, cách tốt nhất là thiến nó đi, như vậy mèo mới yên tĩnh lại được, ngươi nói có phải không?"
Tạ Yếm Hoài bỗng nhiên cảm thấy hạ thể căng thẳng, "Nương nương nói phải." Giọng hắn có chút khô khốc, trong mắt thoáng hiện một tia xấu hổ.
Thẩm Sơ Mặc không để ý đến Tạ Yếm Hoài nữa, rửa mặt xong liền đến ngồi trước gương đồng, bắt đầu chải tóc.
Lục Y đứng sau lưng nàng, nhẹ nhàng vén mái tóc dài óng ả như tơ lụa của nàng lên, rồi dùng lược chậm rãi chải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play