Mấy người Thẩm Sơ Lễ nghe xong sắc mặt khó coi, nhìn là biết tên này cố ý nhắm vào Thẩm Sơ Mặc.
"Mơ tưởng!"
Tên tóc vàng cười cợt nhả: "Không bồi cũng được thôi, thuyền của tao bị các người đâm thành ra thế này, vốn dĩ phải bắt các người bồi thường một nghìn tệ. Nhưng mà tao đây thương hoa tiếc ngọc, người đẹp à, em gọi anh một tiếng anh trai nghe xem, tao chỉ lấy năm trăm tệ thôi, coi như xong chuyện, nếu không thì đừng hòng bước chân ra khỏi cái hồ này!"
Bé con bị bộ dạng hung hăng của tên tóc vàng dọa sợ, vùi đầu vào lòng Thẩm Sơ Mặc, ôm chặt lấy cô. Thẩm Sơ Mặc vuốt ve đầu bé con an ủi: "Ngoan, đừng sợ, có cô cô ở đây."
Trong mắt Thẩm Sơ Mặc lóe lên vẻ u ám, lâu lắm rồi không gặp kẻ nào vội vàng tìm chết như vậy.
Bên kia, Lý Mộc Uyển cũng nhận ra tình hình, nói với Lý Cảnh Trạch: "Chị gái xinh đẹp kia hình như gặp rắc rối rồi, chúng ta..."
Lý Mộc Uyển chưa kịp nói hết câu, thuyền nhỏ của Lý Cảnh Trạch đã từ từ lướt về phía Thẩm Sơ Mặc. Lý Cảnh Trạch thấy Lý Mộc Uyển còn ngây người đứng đó, nhíu mày, thấp giọng nói: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau cùng nhau chèo thuyền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play