Nhan San San dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Cố Bắc Thành, hy vọng anh ta có thể đứng ra hòa giải giúp mình.  
Nhưng Cố Bắc Thành đã hoàn toàn thất vọng về Nhan San San, chẳng còn thiết tha gì đến cô nữa. Anh ta cũng biết tiếng Ý, và những gì Nhan San San nói chẳng liên quan gì đến luật chơi.  
Nhớ lại trước đây, Nhan San San còn cố ý thể hiện trước mặt anh ta rằng mình thông thạo bốn thứ tiếng, khiến Cố Bắc Thành từng ngưỡng mộ cô. Giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy mình thật ngốc nghếch.  
Cố Bắc Thành nhíu mày nhìn cô, lạnh lùng nói: “Nhan San San, nếu cậu không thực sự giỏi bốn thứ tiếng, sao lại phải nói dối?”  
Ngay cả người mình thích cũng không đứng về phía mình, Nhan San San cảm thấy đầu óc như bị một cây búa đập mạnh. Đồng thời, cô cảm nhận được cơ thể mình ngày càng nóng bừng, một luồng tức giận dâng trào trong người, muốn bùng phát ra ngoài.  
Nhan San San đột nhiên đứng dậy, gào lên: “Đủ rồi! Tôi không nói dối! Tôi thực sự biết bốn thứ tiếng, chỉ là không giỏi lắm, không đến mức thông thạo. Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nói mình nắm vững bốn thứ tiếng đó, chỉ là các người hiểu lầm thôi!”  
Thấy Nhan San San vẫn cố chấp biện minh, Thẩm Lâm thẳng thắn chỉ trích: “Cậu không nói, nhưng khi mọi người khen ngợi, cậu cũng chẳng phủ nhận, phải không? Cậu hưởng thụ cảm giác được người khác tán dương, giờ bị vạch trần thì không chấp nhận được sao?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play