Thẩm mẫu đột nhiên hất tung mọi thứ trên bàn trà xuống đất, chén trà loảng xoảng vỡ tan thành từng mảnh vụn vương vãi khắp sàn.
Thẩm phụ thấy Thẩm mẫu nổi cơn thịnh nộ như vậy, từ vẻ chột dạ ban đầu cũng chuyển thành mất kiên nhẫn, ông nhíu mày nói: “Được rồi, làm ầm ĩ đủ rồi, đừng có quá đáng.”
"Tôi quá đáng?" Thẩm mẫu không thể tin được hỏi.
Thẩm phụ nhếch mép nói: “Chẳng phải chỉ là một thứ đồ chơi thôi sao? Cái giới này của chúng ta ai mà chẳng nuôi vài cô bên ngoài, cô ta cũng không uy hiếp được địa vị Thẩm phu nhân của bà đâu, bà làm gì mà phản ứng ghê gớm thế?”
Thẩm mẫu tức giận đến toàn thân run rẩy, chỉ vào Thẩm phụ mắng: "Thẩm Chính Hoa, ông vô sỉ! Ông lại có thể nói ra những lời này, cút! Ông cút ngay ra ngoài cho tôi!" Thẩm mẫu gào lên.
Thẩm phụ khó chịu nói: “Đây là Thẩm gia, căn nhà này cũng là của tôi, bà bảo tôi cút? Mấy năm nay bà luôn ở nhà sống sung sướng, không kiếm được một xu, bà làm bà Thẩm phu nhân bao nhiêu năm nay rồi, còn chưa đủ sao?”
Thẩm mẫu tức đến run cả người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT