Dù Chu Mộng Kỳ vẫn giãy giụa, nhưng sức lực của hai gã đàn ông to lớn kia vẫn mạnh hơn, cô ta bị kéo lê và ném ra ngoài cổng lớn.
"Phịch" một tiếng, cánh cổng đóng sầm lại, Chu Mộng Kỳ cô độc quỳ gối trước cổng Dịch gia, cái lạnh ban đêm khiến cô ta rùng mình.
Chu Mộng Kỳ khóc rống lên, nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt.
Cô ta đấm mạnh vào cánh cổng, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà cô ta đã luôn cố gắng lấy lòng Dịch Trạch Dư suốt mấy năm qua, mà Dịch Trạch Dư lại nhẫn tâm đối xử với cô ta như vậy.
Trong lòng họ, bản thân cô ta vậy mà còn không quan trọng bằng một con vật cưng của họ, trong mắt Chu Mộng Kỳ tràn đầy phẫn nộ và không cam tâm.
Không lâu sau, cánh cổng lại mở ra một lần nữa, hai chiếc rương hành lý bị ném ra ngoài, bên trong chính là toàn bộ đồ đạc của Chu Mộng Kỳ, cô ta thật sự bị đuổi ra khỏi nhà.
Chu Mộng Kỳ ngồi ngoài cổng lớn đến tận nửa đêm, mới rốt cuộc nhận ra thực tế, kéo chiếc rương hành lý rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT