Sau khi Lưu Nam cười gượng gạo, cô ta vội vàng che giấu sự xấu hổ, giả bộ vẻ ôn hòa nói với bà Triệu Bình: “Mẹ, mẹ đừng nghĩ như vậy mà, con thật lòng thấy Tuấn Tuấn thích, muốn làm thằng bé vui thôi, con chắc chắn sẽ đối xử tốt với mấy con mèo này.”
Bà Triệu Bình liếc nhìn cô ta, không chút khách khí nói: “Cái bụng dạ đó của con ta còn lạ gì, ta sẽ không để con mang mấy con mèo này đi đâu, con cũng đừng có mà động vào chúng.”
Ngô Dũng và Lưu Nam không ngờ bà Triệu Bình lại cứng rắn như vậy, họ khóc lóc, quỳ lạy, thậm chí còn tỏ vẻ sẵn lòng nuôi cả đám mèo của bà, nhưng bà Triệu Bình vẫn không hài lòng.
Ngô Dũng mất hết kiên nhẫn, tức muốn hộc máu tiến lên nắm chặt cánh tay bà Triệu Bình: “Mẹ, hôm nay mẹ nhất định phải đi với con.”
Bà Triệu Bình bị kéo loạng choạng, Thẩm Sơ Mặc thấy vậy liền cong lưng, phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp: “Tất cả đàn em nghe lệnh! Bao vây hai kẻ không biết xấu hổ này lại!”
Ngay sau đó, trên mái nhà, trong góc, trên vách tường, vô số đầu mèo đồng loạt xuất hiện, hai mươi con mèo từng bước một tiến gần vợ chồng Ngô Dũng, miệng không ngừng kêu gào thảm thiết.
Ngô Dũng sợ đến mức vội vàng buông tay bà Triệu Bình, lùi lại mấy bước: “Chúng... chúng nó muốn làm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play