Hứa thị bị cái tát này đánh choáng váng, ôm mặt khóc nức nở: "Lão gia, sao người có thể đánh thiếp? Hoàn nhi cũng là con gái của người mà, người cứ trơ mắt nhìn nó bị người ta ức hiếp sao?"
Thẩm Hàn giận dữ trừng mắt: "Ta thấy ngươi là mỡ heo che mắt rồi, vẫn không biết hối cải, hiện giờ ta bị giáng chức, danh dự của Hoàn nhi cũng tan tành, ngươi vừa lòng chưa?
Lấy vợ phải lấy người hiền, sao ta lại lấy phải cái đồ họa hại như ngươi! Ngươi lập tức dọn đến từ đường ở, không có lệnh của ta không được ra ngoài."
Hứa thị vừa nghe phải bị đuổi đến từ đường thì hoảng sợ tột độ, bà ta nhào đến ôm chân Thẩm Hàn khóc lóc van xin: "Lão gia, lão gia, thiếp sai rồi, người đừng đuổi thiếp đến từ đường mà.
Nơi đó vừa lạnh vừa tối, thiếp chịu không nổi đâu, chuyện của Hoàn nhi thiếp không bao giờ nhắc lại nữa, cầu xin lão gia."
Thẩm Hàn không lay chuyển, dùng sức gạt tay Hứa thị ra: "Bây giờ ngươi mới biết sai? Muộn rồi! Nếu không phải ngày thường ngươi chiều hư Hoàn nhi, mọi chuyện dung túng nó, nó làm sao dám ngang ngược càn rỡ như vậy? Tất cả đều là lỗi của ngươi, ngươi cứ đến từ đường mà tỉnh ngộ cho tốt đi."
Thẩm Hoàn Du thấy mẫu thân đáng thương như vậy, cũng quỳ xuống cầu xin: "Phụ thân, mẫu thân đã biết sai rồi, xin người tha cho bà ấy lần này đi, chuyện của con là con sai, không liên quan đến mẫu thân, người muốn phạt thì phạt con đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT