Các tòa nhà bắt đầu có mùi ẩm mốc, không có đèn càng u ám tối tắm ,ánh sáng từ cửa sổ bị bụi che phủ mờ mịt. Nhóm người cuối cùng cũng tìm được nơi nghỉ chân tạm thời sau một ngày dài chạy trốn.
Tĩnh Tuyền ngồi sát tường, cuộn mình trong áo khoác, tay vẫn giữ lấy mép áo của Lâm Nhất Nam như một đứa trẻ không muốn lạc mẹ. Cô vẫn giữ vai diễn “mít ướt bất lực”, đôi mắt long lanh, nói khẽ cũng có thể rưng rưng nước.
Nhưng thật ra, từ khóe mắt mình, cô đã để ý cử động của nam sinh họ Kỳ — người mấy giờ trước cô thấy len lén mở cánh cửa dẫn lũ zombie ập vào.
Hắn đang cười nói với đám bạn, tỏ ra lo lắng như bao người khác. Nhưng ánh mắt lại luôn đảo quanh, như thể đang canh chừng điều gì.
Tĩnh Tuyền cụp mắt, khẽ lùi người ra sau, làm như sợ hãi tiếng động.
“Tớ lạnh quá…” – cô khẽ nói với Lâm Nhất Nam, vẫn không rời mắt khỏi nam sinh kia.
“Cậu lại thế rồi.” – Lâm Nhất Nam thở dài, nhưng cũng không nhẫn tâm bỏ mặc. Anh tháo áo khoác ngoài, choàng lên vai cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT