Những ngày đầu đông, cung Diên Thọ vẫn yên tĩnh như mặt hồ không gợn sóng. Tuyết chưa rơi, nhưng gió đã trở mình, se lạnh như bàn tay ai đó lặng lẽ phủ lên bức tranh hậu cung thâm sâu khó đoán.
Tĩnh Tuyền cẩn thận bưng chén thuốc bổ đến cho Quý Phi Lạc Như, bên ngoài trời xám nhạt, cây quế trong viện cũng đã rụng lá gần hết. Nàng vốn không nghĩ đến mùa đông sẽ mang theo điềm chẳng lành, cho đến khi bắt đầu cảm nhận được những thay đổi mơ hồ quanh người chủ nhân mà nàng kính yêu.
Lạc Như vẫn dịu dàng như mọi ngày, nhưng nét cười nơi đáy mắt đã phai nhạt. Mỗi lần Hoàng Thượng đến thăm, đều mang theo hơi thở gấp gáp của chính sự, vội vàng đến, vội vàng đi. Lạc Như không hỏi, chỉ cười, rồi quay lưng vào gối mềm mà trầm mặc.
Cung nữ bên cạnh Quý Phi dạo gần đây cũng có vài gương mặt lạ. Tĩnh Tuyền từng thấy một người trong số đó lặng lẽ trao ánh mắt mờ ám với thị nữ từ Thừa Chiêu cung — nơi ở của Thục nghi Lý thị, người vẫn luôn nhắm vào Lạc Như vì chuyện phong vị.
Tĩnh Tuyền dần hiểu, những kẻ phía sau hậu cung đang bắt đầu động. Không phải ai cũng hài lòng khi Lạc Như được sủng ái quá lâu, lại không sinh được hoàng tử. Địa vị của nàng như cành mai trong tuyết, xinh đẹp nhưng mong manh, chỉ cần một cơn gió thổi mạnh, cũng có thể gãy lìa.
Đêm buông xuống, ánh trăng rải mỏng trên ngói lưu ly, phủ lên Diên Thọ cung một lớp sáng mờ ảo dịu dàng. Trong tẩm điện, Quý Phi Lạc Như ngồi bên chiếc bàn gỗ lim, lặng lẽ nhìn vào ngọn đèn dầu leo lét. Ánh mắt nàng nhu hòa mà xa xăm, tựa như đang chờ đợi điều gì đó đã quá quen thuộc.
Tiếng bước chân quen thuộc vang lên ngoài cửa điện. Tĩnh Tuyền khẽ cúi đầu, lui xuống không tiếng động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play