Cung Diên Thọ vẫn lặng yên dưới nắng chiều, những cánh hoa rụng lác đác giữa sân. Nhưng trong lòng người thì chẳng yên tĩnh như thế.
Tĩnh Tuyền vừa mới rời khỏi điện chính để thay thuốc, vừa ra đến hành lang thì thấy Tiểu Nghi – cung nữ thân cận của Chiêu Dung – đang đứng đợi. Cô ta mỉm cười, vẻ ngoài ngoan hiền lễ độ, nhưng trong mắt ánh lên tia thăm dò rất khó nhận ra.
“Tĩnh tỷ, muội nghe nói quý phi lại phát bệnh đầu, chắc khổ tỷ nhiều rồi.”
Tĩnh Tuyền khẽ gật đầu, không để lộ điều gì: “Chủ nhân đã uống thuốc, không nghiêm trọng lắm.”
Tiểu Nghi nghiêng đầu, làm bộ như lơ đãng: “Chiêu Dung nương nương mấy hôm nay cũng chẳng được khỏe. Mỗi lần nghe tiếng đàn từ cung Diên Thọ, người lại than đau đầu. Có lẽ sau này nên để quý phi nương nương nghỉ ngơi sớm hơn chút.”
Ngụ ý đã quá rõ. Dù là tiếng đàn của quý phi vang lên mỗi tối cũng bị lấy cớ làm cái gai trong mắt.
Tĩnh Tuyền giữ vẻ điềm đạm, chỉ cười nhạt, “Nếu thật sự là tiếng đàn khiến người khác mệt mỏi, e rằng chẳng phải do âm thanh, mà là lòng dạ mỗi người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play