Trong căn phòng yên tĩnh của bệnh viện, ánh đèn vàng nhạt phủ lên đôi vai gầy của Mộng Dao đang tựa đầu vào gối. Cô gái nhỏ vẫn còn nhợt nhạt, nhưng đã tỉnh táo hơn, ánh mắt nhìn ra cửa sổ mơ màng, như đang cố lắng nghe tiếng gió chiều nào đó mà không ai nghe thấy.
Tĩnh Tuyền ngồi bên giường, nhẹ nhàng cắt trái táo thành từng lát mỏng. Tay cô vẫn còn băng gạc, nhưng động tác không chút do dự. Mỗi lát cắt đều đều, gọn gàng, như thể mọi hỗn loạn trong lòng cô đã được trấn giữ lại phía sau lớp bình thản.
“Dao Dao, ăn một miếng nhé.” – Cô nghiêng người, đưa miếng táo về phía bạn.
Mộng Dao mỉm cười, ngoan ngoãn nhận lấy.
“Cậu biết không…” – Tĩnh Tuyền cười khẽ – “Hôm nay tớ dụ Húc Đông đèo tớ tới đây đấy. Còn làm ra vẻ tay đau không nhấc nổi bánh luôn.”
“Cậu á?” – Mộng Dao cười, mắt ánh lên – “Tớ tưởng cậu là người trầm ổn lắm chứ.”
“Trầm ổn khi cần, mặt dày khi có lợi.” – Tĩnh Tuyền nháy mắt. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, điện thoại cô rung lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT