Lần khác, ở sân trường sau giờ học.
Húc Đông không ngồi trong phòng thiết bị nữa. Cậu ra sân sau, nơi có bãi cõ bị phủ trắng những lớp tuyết sắp tan và mấy ghế đá mẻ góc, chờ Tĩnh Tuyền – dù chẳng hứa hẹn.
Tĩnh Tuyền mang theo hộp bút màu và giấy vẽ. “Muốn vẽ thử không? Không cần đẹp đâu, chỉ là chơi thôi.”
Giang Húc Đông cầm bút lên. Nét vẽ vụng về, nhưng ánh mắt cậu có ánh sáng. Không ai từng rủ cậu làm những việc như vậy. Không ai nghĩ cậu bé trầm lặng này sẽ thích tô màu – trừ cô.
Trong lúc vẽ, cậu lặng lẽ hỏi:
“Chị lúc nào cũng tốt với người khác vậy à?”
“Không đâu.” – Tĩnh Tuyền cười – “Chị chỉ đối tốt với những người mà chị thấy đáng để quan tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play