Kim Linh Thánh Mẫu ở bên cạnh nói: "Sư tôn vừa mới nói, nghiệp chướng bất quá là Thiên Đạo định ra, Tiệt Giáo chúng ta không dùng chuyện này để luận thiện ác."
Lý Trường Thọ liếc nhìn Vân Tiêu tiên tử, trong ánh mắt của Vân Tiêu tiên tử mang theo mấy phần mong đợi.
Hiển nhiên, nàng muốn hắn thuyết phục Kim Linh Thánh Mẫu.
Vậy liền đi thuyết phục Kim Linh Thánh Mẫu.
Thuận tiện cũng nhất định phải nhân cơ hội này, quán thâu lý niệm "tất yếu" cho Tiệt Giáo.
"Sư tỷ nói như thế là sai rồi!" Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Thiên Đạo chỉ là định ra quy tắc, dùng chuyện này để ước thúc chúng sinh. Bởi vì chúng sinh quá nhiều, thiên địa quá lớn, Thiên Đạo định ra quy tắc liền nhất định phải đủ đơn giản và trực tiếp, mới có thể duy trì sự ổn định chung. Giống như bên trong thế tục phàm nhân, không ít luật lệ trong thành lớn, đều là dựa theo quy củ "Kẻ giết người phải chết, đả thương người chịu hình, ắn cắp bị thị chúng" như vậy mà định ra. Công đức và nghiệp chướng cũng là như vậy, Thiên Đạo cũng chỉ là để ước thúc. Ở trong mắt của đệ tử Nhân Giáo từ xuất thân Nhân Tộc như ta, ta hiểu được những gì sư thúc vừa mới nói. Ví dụ, thiện nhân có mang theo công đức lớn, lại bởi vì một số chuyện, hại tính mạng bốn người bên trong một nhà năm miệng ăn, chỉ có một thiếu niên còn sống, thiếu niên này ma luyện tự thân, tìm được cơ hội, giết thiện nhân này báo thù cho thân nhân, nhiễm vào nghiệp chướng lớn. Cho nên, không thể dùng công đức, nghiệp chướng đơn giản, để phán đoán sinh linh thiện hay ác. Nhưng Kim Linh sư tỷ, thiếu niên này có làm chuyện ác không?"
Kim Linh Thánh Mẫu nói: "Báo thù rửa hận, cũng không phải là làm chuyện ác, nhưng tự thân hắn liền sẽ nhiễm phải rất nhiều nghiệp chướng, đây chính là chỗ bất công của Thiên Đạo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play