Nhìn thấy Vương Lạc hai mắt vô hồn nằm trên đất, vẫn không nhúc nhích, thủ vệ gác cổng không khỏi cạn lời.
“Đứng lên đi, có lẽ người đúng là phế vật trong mắt thiên kiêu của Sở gia, những so với người khác ngươi đã tốt hơn rất nhiều. “
“Nếu như thiên phú luyện đan không tốt, vậy thì không cần luyên nữa…, ngươi vẫn còn trẻ, thực lực đã là Huyền cảnh tầng sáu, là một thiên tài, thiên phú còn mạnh hơn ta, có gì mà cảm thấy chán nản chứ. “
Vương Lạc nghe thấy thì càng đau lòng, một thủ vệ nho nhỏ, làm sao biết mình ôm chí lớn ?
Hắn vội vàng bò dậy, nhìn thấy túi Linh Tinh trước mặt, do dự một chút, vẫn nhận lấy.
Nếu là lúc trước, hắn tuyệt đối không nhận, bản tính hắn vốn cao ngạo, làm sao có thể tiếp nhận bố thí từ người khác.
Nhưng hiện thực rất khắc nghiệt, bản thân mình chỉ là một phế vật mà thôi, còn có gì có thể kiêu ngạo ?
Trên người hắn đã cạn sạch tiền, không phải là thời điểm để giữ thể diện.
Vương Lạc loạng choạng rời đi, hai mắt vô thần, chẳng biết đi về đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play