Cuối cùng, vali hành lý vẫn là để Lạc Tinh kéo, nhưng Chung Niên Sơ nắm chặt lấy tay cậu, không buông ra một giây nào. Cậu cùng Chung Niên Sơ lấy vé, xếp hàng, dọc đường đi dính sát vào nhau như sam, hận không thể kéo dài mỗi giây thành mười giây. Nhưng rồi, khoảnh khắc chia ly cũng đến.
Ga tàu chật ních những học sinh chuẩn bị nhập học đại học, phần lớn đều được cha mẹ đưa tiễn. Ba mẹ Lạc cũng không ngoại lệ, họ níu lấy Chung Niên Sơ, dặn dò đủ điều, muốn anh đến nơi thì báo bình an. Lạc Tinh đưa vali cho Chung Niên Sơ, hai người nhìn nhau đắm đuối vài giây, rồi cậu ôm chầm lấy anh giữa đám đông chen chúc.
Vốn chỉ là một cái ôm tạm biệt bình thường, vậy mà Chung Niên Sơ lại một tay ôm chặt eo cậu, một tay nâng gáy, ép thành một cảnh chia ly khó dứt của đôi tình nhân. Mắt Lạc Tinh lập tức ầng ậc nước, sợ bị người khác nhìn thấy, đành phải vùi mặt vào vai Chung Niên Sơ, rất nhanh đã làm ướt đẫm vạt áo anh. Cậu mặc kệ, dù sao mất mặt thì để anh cậu chịu, cũng không sao. Hai người im lặng ôm nhau một lúc lâu.
Chung Niên Sơ xoa đầu Lạc Tinh, giọng nói trầm ấm vang lên: "Anh đi đây, Tiểu Tinh."
"Từ từ, mắt em bị bụi bay vào rồi." Lạc Tinh rầu rĩ nói, giọng mũi nghèn nghẹn.
Chung Niên Sơ khẽ cười bên tai cậu: "Vậy ôm thêm một phút nữa nhé."
Nhưng một phút này trôi qua quá nhanh, nhanh đến mức Lạc Tinh vừa ép được nước mắt trở lại thì đã hết giờ. "Được rồi, anh đi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT