Ngày ngày ở khu săn bắn cũng chẳng thấy bóng dáng y, chỉ trốn trong doanh trướng uống rượu. 
Mộc Cẩm dường như không cảm nhận được sự bực bội của thiếu niên, vẫn cười tủm tỉm lắc lư đầu. 
Cả người đều dựa vào đối phương, hừ hừ nói: “Chước Nhi, lại lấy cho ca ca bầu rượu đi.” 
Mạc Chước thấy thế hơi nhíu mày, nghiêm túc nói: “Không được, Cẩm ca ca. Hôm nay ngươi đã uống quá nhiều rồi.” 
“Ta nhớ rõ, từ sáng sớm ngươi đã bắt đầu uống rượu.” 
Mộc Cẩm nghe vậy bĩu môi, khẽ hừ một tiếng oán giận nói: “Càng lớn càng không đáng yêu.” 
Rõ ràng khi còn nhỏ hắn dễ dỗ dành hơn nhiều, mình nói gì hắn nghe nấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play