--------------------
Trần Trầm vừa suy nghĩ vừa than thở:
- Đáng tiếc phương pháp kia chỉ có ta có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất, người khác không thể chính xác cảm giác dược liệu còn lại bao nhiêu dược tính. Tiếc quá, chứ không thì ta chắc chắn sẽ lấy ra cống hiến cho sự phát triển của nhân tộc.
Làm một người có lý tưởng có khát vọng mà lại hiểu rõ nghĩa lớn, Trần Trầm thường cảm thấy tự trách vì mình cống hiến quá ít cho nhân tộc.
Đây không phải hắn cố làm ra vẻ mà là thật sự.
Khi nào cống hiến nhất định cho nhân tộc thì khi vào mấy nơi như cổ chiến trường hắn mới không biết ngượng, không kiêng nể gì đi cướp đoạt báu vật.
. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play