Nghe nói thế, Thanh Thiển khóc hoa lê đái vũ, trong đầu không ngừng tưởng tượng vị sư đệ này đã cực khổ như thế nào trong mười năm qua.
Một người tốt như vậy… Không ngờ là lại trọng thương bởi vì nàng!
Nghĩ đến đây, Thanh Thiển lau nước mắt, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.
- Trần sư đệ, yên tâm, ta nhất định sẽ đưa người về Vô Tâm Tông!
Thì thào một câu, Thanh Thiển cõng Trần Trầm lên lưng, hướng phương xa bay đi.
Đợi hoàn toàn rời khỏi chiến trường, không còn thấy truy binh của Ma môn, Thanh Thiển lấy ra một tấm thông tin lệnh bài.
- Phụ thân, ta trốn ra rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT