Bọn họ cũng buồn bực không chịu nổi giống như tộc Tử Vân Thử.
Tuy rằng trong lòng tức giận nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, không chỉ là bên trong này, cho dù là bên ngoài thì bọn họ cũng thuộc ‘quần thể yếu thế’, chỉ hy vọng tứ tiên tổ để lại thần niệm, ưu tiên đưa truyền thừa cho bọn họ.
“Các vị, đừng chậm trễ thời gian nữa, mau mở pháp trận ra đi!” Lục Trần mỉm cười nói.
Trông rất hiền hòa, nhưng trong giọng nói lại mang theo giọng điệu nghiêm túc.
Uông Thiếu Du truyền nhân của Kỳ Thánh cung đứng ra, miệng đọc chú ngữ của trận pháp, một lúc sau, mặt đất chấn động, đất rung núi chuyển, một luồng khí tức to lớn khó hiểu khôi phục, ánh sáng màu trắng ngút trời, vô cùng hừng hực, khiến người ta không mở mắt được.
Sau đó, lúc tất cả mọi người dùng tay che mắt lại dưới ánh sáng chói mắt bộc phát, bỗng nhiên bị một luồng lực cực lớn bắn đi, không ngoại lệ, bởi vì luồng lực lượng này hoàn toàn không khống chế được, khiến tất cả mọi người bị bắn bay ra xa ngàn mét.
Lúc này, trên không trung như nổi lên một cơn mưa sủi cảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play