Vu Chiến rất bi thảm, bị đại chùy trực tiếp đập bay, Lục Trần đứng dậy nhìn lên không trung, thấy một chấm nhỏ trên không trung càng ngày càng xa, ngay sau đó dấu chấm biến mất không thấy đâu.
“Ta đi dạy dỗ con trai ta một chút, ngươi cứ tùy ý ăn đi, không cần quan tâm.” Nam tử trung niên liếc nhìn Lục Trần rồi vụt một cái, biến mất trước mắt Lục Trần.
Lục Trần sửng sốt một hồi, sau đó ngồi xuống tiếp tục ăn, bởi vì trong tô vẫn còn rất nhiều thịt của Kim Ty Xích Oa thuộc bát trân, không thể lãng phi.
Khi đang gắp miếng thịt thứ hai, Lục Trần nghe thấy tiếng hét của Vu Chiến, nhìn lên bầu trời, một chấm nhỏ lại xuất hiện trên đường chân trời, cùng với tiếng hét thảm thiết từ xa đến gần, chấm nhỏ trong không trung cũng nhanh chóng được phóng to.
Vu Chiến bay trở lại từ xa, nhưng tiếng la hét hẳn là bị ép buộc.
“Lão già, Lục huynh vẫn còn ở đây, để cho ta chút mặt mũi đi!” Vu Chiến hét lên trong không trung.
“Ngươi muốn mặt mũi như thế nào?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play