“Ôi trời, quả nhiên tiểu di tử cực kì thông minh, tỷ phu còn chưa nói ra đâu vào đâu, ngươi đã đoán được!” Lục Trần lập tức ngẩng đầu lên, giơ ngón tay cái khen.
Thấy người nào đó thừa nhận, cuối cùng Nguyệt Nhan thở phào nhẹ nhõm, xem ra người này không phải là bị đoạt hồn gì, mà là có chuyện cầu xin nàng.
“Nói đi, cầu xin ta chuyện gì?” Nguyệt Nhan khoanh hai tay, khóe miệng nhếch lên cao, nghiêng đầu nhìn nam nhân.
Trong lòng không nhịn được có chút đắc ý, nam nhân này lại đến cầu xin nàng hỗ trợ, nhìn bộ dáng kia, còn không phải chuyện nhỏ bình thường.
Lục Trần vội vàng nói chuyện xây dựng truyền tống trận, sau đó hắn lại lấy lòng nói: “Tiểu di tử, chúng ta là người một nhà, một ít chuyện này, ngươi sẽ không mặc kệ chứ?”
“Ai với ngươi là người một nhà?” Ánh mắt xinh đẹp của Nguyệt Nhan tái đi, gọn gàng linh hoạt cự tuyệt nói: “Nếu như những người khác xin ta giúp đỡ, có lẽ ta sẽ giúp, nhưng mà ngươi thì không được, đi đi.”
Lục Trần biết sẽ xuất hiện tình huống như này, ai bảo hắn đắc tội tiểu di tử tàn nhẫn như vậy, chỉ là hắn không thèm để ý, ngược lại vẻ mặt quan tâm nói: “Tiểu di tử, ngươi mệt không, có muốn ta bóp vai giúp ngươi hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT