Bốn người Tây Môn Vũ thở dài một hơi, nói: “Kết giới này còn nguyên vẹn không hư tổn gì, không bị năm tháng ăn mòn mà mục nát, công kích hai ngày, vết nứt hư hại còn không nhanh bằng trận pháp chủ động sửa chữa, đúng là công cốc.”
Tà Vô Không sờ mũi: “Bây giờ cam tâm rời đi sao?”
“Không cam lòng thì còn cách nào, trận pháp này quá vững chắc, hoàn toàn không phá hủy được.” Minh Tử cũng từ bỏ.
“Cứu mạng, các đạo huynh cứu mạng!” Đúng lúc này, một giọng nói hoảng sợ truyền vào tai bọn họ, bốn người ngẩng đầu nhìn thấy Đàm Tịnh và Tần Lý hoảng hốt chạy tới, trên mặt cực kỳ nhếch nhác.
Trong mắt bốn người lộ ra dị sắc, hai Vương Tôn lại dám đi vào sâu trong rừng huyễn thú, ai cho bọn họ lá gan này.
Nhưng cũng nhận ra lai lịch của hai người, đến từ cùng thế giới với Lục Trần, Võ Minh hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Cũng không thấy phía sau có yêu thú đuổi theo bọn họ, sao lại kích động như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play