Lục Trần nói xong liền trực tiếp rời đi.
Bách Chân nhìn theo bóng lưng Lục Trần, ánh mắt dần dần lạnh xuống.
“Ta đã van xin ngươi đến như vậy, ngươi cư nhiên cự tuyệt, ngươi dựa vào cái gì mà cự tuyệt?” trong lòng Bách Chân bất bình nói, toàn thân toát ra lãnh ý vô tận: “Ngươi bất nhân, cũng đừng có trách ta bất nghĩa!”
Lục Trần đi tới phòng luyện đan ở Bắc viện, vừa đến cửa đã nghe thấy một tràng âm thanh tràn ngập tức giận: “Bàng Tùng, ngươi thật muốn rời khỏi Bắc viện? Lại còn muốn đến Nam viện? Ngươi đừng quên ân oán giữa Diêu La đan tôn và Miểu Hỏa Đan Tôn, Diêu La đan tôn đối với ngươi ân trọng như núi, ngươi lại đầu nhập đối thủ một mất một còn với Diêu La đan tôn?”
“Hà Cô, đương nhiên là ta không có quên ân tình của Diêu La tiền bối, chỉ là không biết các chủ nghĩ thế nào, an bài một tên tiểu tử lông chưa dài làm phụ trách, ta không phục, còn có, gần đây càng ngày càng ít gia tộc để Bắc viện chúng ta phụ trách luyện đan, ta cũng phải nuôi sống gia đình, tất sẽ đi Nam viện, nơi phụ trách nhiều gia tộc nhất rồi.” một âm thanh lanh lảnh vang lên theo sau.
Bịch một tiếng!
Cửa bị lực lớn đẩy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play