Mặc dù Tề Dương nắm giữ quy tắc lôi đình nhưng cũng sẽ trúng nguyền rủa, chỉ là sức kháng cự mạnh hơn những người khác một chút mà thôi.
Viên Chính Thanh bị Tề Dương nói toạc ra, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng, khó coi đến cực điểm.
Nếu như nói trước khi Yến Tử Hiên đến, có thể Viên Chính Thanh còn dám có chút tâm tư nhỏ với Lục Trần, nhưng thấy Yến Tử Hiên quen thuộc với đối phương như thế, chút tâm tư nhỏ đó cũng không dám có nữa.
“Bại thì bại, có gì mà mất mặt!” Tề Dương tiếp tục lạnh lùng nói: “Còn nữa, ngươi nợ ta Chí Tôn dịch thập phẩm, sau khi trở về Sơn Hải giới, hãy đưa đến Đao Thần điện cho ta, nếu như đổi ý thì ngươi đợi đấy.”
Tề Dương càng nói càng giận, nghĩ đến Viên Chính Thanh bỏ lại hắn một mình mà chạy trốn.
Tề Dương thấy Lục Trần phủ nhận, Yến Tử Hiên đệm ở bên cạnh, trong lòng thầm mắng bản thân chính là kẻ ngốc, Yến Tử Hiên là huynh đệ của đối phương, tất nhiên sẽ hướng về phía sư đệ, không hướng về người ngoài như hắn, tại sao hắn lại đi ra để bị vả mặt chứ, bây giờ thì hay rồi, mất hết mặt mũi, nhẫn không gian cũng không lấy lại được.
Đúng là được một mất mười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT