Ba người ngồi ở bên trong Thanh Nguyệt Thoa, xa xa nhìn một đường lưu quang ở phía trước, đuổi theo không vội không chậm.
“Con hươu này chạy quá nhanh, ngay cả pháp bảo phi hành cũng khó đuổi theo.” Cảnh Tử Mặc bất ngờ nói, bọn họ cũng đuổi theo hơn mười phút đồng hồ rồi, mới kéo gần một chút khoảng cách.
“Không vội, luôn có đủ thời gian.” Biểu hiện Lục Trần tương đối bình tĩnh, có pháp bảo nên gần như không thể mất dấu.
Quả nhiên, nửa giờ sau, dần dần thể lực Ngũ Sắc Lộc chống đỡ hết nổi, bị đuổi kịp rồi, Thanh Nguyệt Thoa và Ngũ Sắc Lộc sóng vai mà đi.
Trong lòng Lộc Minh xấu hổ, bản thân bị đuổi theo không tha, đối phương có pháp bảo phi hành, vẫn kiêu ngạo với tốc độ của mình nhưng không có tác dụng.
Cuối cùng, Lộc Minh dừng lại.
“Cho ngươi!” Ngũ Sắc Lộc hóa thành hình người, ném Thất Thải nguyên thạch ra, rất giận căm phẫn nhìn Lục Trần, lại nói: “Đều là người tới từ hạ giới, với nhau còn cần gì gấp thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT