Giết hay không giết đối phương đã không quan trọng.
Uy áp kiếm đạo tiêu tán, Mục Nguyên lau mồ hôi lạnh trên mặt, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Nếu như không có lão giả nhúng tay vào, nói không chừng hắn sẽ bị một kiếm chém giết tại đây, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Lục Trần tràn ngập sát ý, nhưng lại có nhiều sợ hãi hơn.
“Ngươi nói ta có sai?” Đồng tử tang thương của Huyền Vũ đan thánh rơi vào trên người Lục Trần, nhẹ nhàng thở dài, hỏi: “Ta sai gì?”
“Ngươi sai quá lớn!” Lục Trần hờ hững nói.
“Ngươi mở thánh địa luyện đan ở Bồ Đề sơn, cứ cách trăm năm lại nhận đệ tử, quả thật tăng thêm rất nhiều người luyện đan cho giới luyện đan, vốn không sai.” Lúc Lục Trần nói đến đây, giọng điệu vừa chuyển, dần lạnh xuống: “Nhưng ngươi định ra quy định không được đánh nhau ở Bồ Đề sơn, ngươi cũng biết có bao nhiêu người vốn luyện đan xuất sắc, bởi vì không bái nhập Bồ Đề sơn, không nhận được dạy dỗ tốt, nhưng lại có mấy phế vật bái nhập vào môn hạ đồ đệ của ngươi.”
“Còn việc ta nói phế vật là ai, mọi người hẳn là rõ ràng đúng không.” Lục Trần có thâm ý nhìn Mục Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT