Phó Tranh đến khi tôi sắp dọn hàng vào buổi tối.
Anh ta cười cười: “Bạn học, cho tôi một cây xúc xích.”
Tôi liếc nhìn Tống Viêm đang đứng phía sau anh ta.
Cậu ấy lạnh nhạt, cúi đầu chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại. Ánh sáng lạnh lẽo từ màn hình phản chiếu lên hàng chân mày sắc nét của cậu ấy.
Tôi bỏ cây xúc xích cuối cùng vào túi, đưa cho Phó Tranh.
Anh ta không nhận.
“Bạn học, tôi quên mang tiền rồi, phải làm sao đây? Ngại quá.”
Anh ta cười híp mắt, nhìn chẳng có chút gì gọi là ngại cả.
“Không sao, tôi mời cậu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT