Chỉ thấy từ cửa có một người đàn ông mặc quần áo tù nhân đi vào, hai tay mang còng tay, trên mặt có vết thương vừa dài vừa thô, đã phá tướng, chỉ là một đôi mắt nham hiểm lãnh khốc, tỏa ra ánh sáng khát máu, mà ống quần bên trái trống rỗng, hiển nhiên nơi đó không còn chân.
Nếu không phải đã sớm xác nhận thân phận của anh ta, nếu không phải dáng dấp của anh ta cùng năm đó giống nhau đến mấy phần, Vương Viêm Sinh còn thật không dám nhận.
Thời điểm Vương Viêm Sinh đánh giá anh ta, Vương Hâm Sinh cũng đang quan sát anh ba của mình.
Dáng vẻ cùng năm đó biến hóa không lớn, có điều khí chất thay đổi rất nhiều.
Năm đó anh ta rời nhà, anh ba còn trẻ, trên người có ngây ngô của người trẻ tuổi, nhưng hiện tại cả người Vương Viêm Sinh toả ra khí thế uy nghiêm của kẻ bề trên mới có.
Vừa nhìn bộ dáng này của y, anh ta liền biết anh ba sống không tệ, cũng đúng, xưa nay anh ba đã không giống như mấy người anh em bọn họ.
Vương Hâm Sinh chống gậy từng bước một đi tới, bởi vì hai tay còn mang còng tay, cho nên anh ta đi rất chậm rất vất vả, một khoảng cách ngăn ngắn, anh ta đi 3 phút mới tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT