Vạn Xuân Cúc chạy ra ngoài, đưa tay ôm An Bình vào trong ngực, tinh thần kích động không thôi: “Con trai à, con còn chưa chịu về mẹ sẽ lên trấn tìm con mất!”
Năm nay, An Bình tám tuổi, là tuổi không thích thân thiết với mẹ lắm, mẹ cậu ôm chặt cậu như vậy, cậu ghét bỏ kêu la: “Ôi chao, mẹ ơi, mẹ buông con ra nhanh lên, mẹ muốn con ngạt chết à?”
Lúc này, Vạn Xuân Cúc mới buông con trai ra, hoàn toàn không nhìn tới hai đứa con gái khác là Kiều Đông Hà và Kiều Đông Anh, hai người liếc mắt một cái.
Kiều Đông Anh nháy mắt ra hiệu với chị gái Kiều Đông Hà, tiến lên nhỏ giọng nói: “Chị ơi, xem đi, em nói mẹ sẽ không quan tâm chúng ta về hay chưa đâu!”
Cho dù chú ý tới thì bà cũng sẽ không coi là chuyện gì đáng kể.
Đối với tính cách trọng nam khinh nữ của mẹ mình, hai cô gái đã rõ ràng từ nhiều năm trước, cũng may trong nhà này còn bà nội, mà trong toàn bộ công xã này, bà nội cũng không phải là người trọng nam khinh nữ.
Những năm gần đây, em trai có, các cô cũng sẽ có, thậm chí các cô còn có thể đi học, cho nên không có gì phàn nàn.
Tính tình Kiều Đông Hà tương đối yên tĩnh, nghe lời của em gái nói, hé miệng cười cười.
Trong tay Kiều Chấn Dân dẫn theo hai con gà mái, một tay khác thì cầm theo các loại đồ tết trở về, trên đường đi cũng khiến không ít người hâm mộ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT