Ngày hôm qua thấy cô ấy khó chịu như vậy, hơn nữa cô ấy không còn người yêu, tâm trạng của cậu kích động lên, ngay lập tức hét lên với cô ấy “không có ai”, không biết lúc đó cô ấy có nghe được hay không?
Cậu muốn cô ấy nghe được, nhưng lại sợ hãi cô ấy nghe được, loại cảm giác thấp thỏm trong lòng này là lần đầu tiên cậu trải qua trong đời.
Kiều Đông Anh không chú ý tới sự khác thường của cậu: “Thằng nhóc em có lòng đấy, chị không có việc gì, ngày hôm qua cảm ơn em, hôm nay chị phải đi về, năm nay em phải tham gia thi đại học nhỉ, nghiêm túc nỗ lực có biết chưa?”
Không nên giống cô ấy chỉ thi đậu cao đẳng, nhưng mà thành tích của Thẩm Thiên Hữu từ trước đến nay rất tốt, chỉ cần lúc thi không phạm sai lầm nào, kiểu gì cũng sẽ tốt hơn cô ấy.
Nghĩ vậy, trong lòng cô ấy lại tự giễu một chút, cô ấy quả nhiên là kẻ vô dụng nhất.
Thẩm Thiên Hữu thấy cô ấy nhăn mày một chút, thò lại gần thấp giọng hỏi: “Chị Anh, ở trường học chị gặp phải chuyện gì có đúng không?”
Mặt cậu lập tức dí sát vào, làm Kiều Đông Anh hơi hoảng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT