Kiều Hồng Hà suýt chút nữa thì chửi bậy: “Nhận tổ quy tông? Bà tốt nhất đến nghĩ cũng không nên nghĩ đến, bức thư đoạn tuyệt quan hệ năm đó của mấy người vẫn còn trong tay tôi, cho dù có báo cảnh sát, tôi cũng không sợ mấy người.”
Tiêu Thúy Hoa tức giận gần chết, nháy mắt ra hiệu với trưởng họ lên tiếng.
Một người đàn ông vuốt râu trông có vẻ lớn tuổi hơn Tiêu Thúy Hoa nói: “Thằng bé Giải Phóng cũng thật là đáng thương, tuổi còn trẻ mà đã phải ra đi, hơn nữa ngay cả con cái để nối dõi đời sau cũng không có, dù sao cô và nó cũng đã cưới nhau, lại có mấy năm làm vợ chồng, xem như nghĩ đến những đó cô để Nhất Minh quay về đi.”
Kiều Hồng Hà cười lạnh nói: “Triệu Giải Phóng đáng thương, là bởi vì anh ta ngu ngốc, nếu anh ta không nghe theo lời mẹ mình nói, năm đó khi Nhất Minh chuẩn bị chào đời, tôi cũng sẽ không ly hôn cùng anh ta, mà anh ta cũng không bị chết sớm như bây giờ, cho nên đừng chơi đòn tâm lý với tôi ở đây, tôi sẽ không chịu thua đâu! Còn nữa, tốt nhất các người đừng chọc giận tôi, nếu chọc giận tôi, tiền mà công trường bồi thường cho Triệu Giải Phóng, tôi sẽ lấy lại toàn bộ.”
Người nhà họ Triệu nghe thấy vậy, lập tức hít một hơi khí lạnh.
Vốn dĩ bọn họ muốn để dòng họ bên này ra mặt, muốn dồn ép Kiều Hồng Hà đi, sau đó đưa Nhất Minh về.
Nhất Minh bây giờ cũng đã mười bốn tuổi, chờ vài năm nữa, cậu đã có thể ra ngoài đi làm, làm thuê kiếm tiền về, đương nhiên phải đưa cho nhà họ Triệu bọn họ quản lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play