Hoắc Trì nhìn thoáng qua người đàn ông kia, môi mỏng hơi nâng nói: “Nếu như vậy, vậy cô đi nói cho ông ta, tôi lại muốn xem ông ta có biện pháp nào một tay che trời không!”
Đáp Trật thấy bọn họ trào phúng chính mình, tức giận đến miệng vẹo đi: “Được, được, các người đợi đấy!”
Nói xong cô ả xoay người muốn đi, nhưng bị Kiều Tú Chi gọi lại.
Đáp Trật hung hăng trừng mắt nhìn bà: “Như thế nào, biết sợ hãi rồi à?”
Kiều Tú Chi nói: “Nắm tay của tôi đến lợn rừng còn không sợ, chẳng lẽ còn sẽ sợ cô!”
Đáp Trật nhớ tới chuyện bà lấy một quyền đấm chết lợn rừng, cả người run run một chút: “Vậy bà muốn nói gì?”
Kiều Tú Chi nhìn cô ả, đáy mắt hiện lên một sự chán ghét: “Cẩu Thặng và hai đứa nhỏ còn đang đợi cô trở về, nếu là cô còn có lương tâm, nên trở về thăm một lần, kể cả là muốn chia tay cũng nên nói rõ ràng mà không phải đi luôn như vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT